Đề bài
Bình giảng bài bác thơ Xuân về của Nguyễn Bính.
Bạn đang xem: lá nõn nhành non ai tráng bạc
Lời giải chi tiết
Đã thấy xuân về với dông sầm uất,
Với bên trên color má gái ko ck.
Mé hiên láng giềng cô sản phẩm xóm
Ngước đôi mắt nhìn giời hai con mắt vô.
Từng đàn con em của mình chạy xum xoe,
Mưa tạnh, giời quang quẻ, nắng nóng mới mẻ hoe.
Lá nõn, nhành non, ai tráng bạc
Gió về từng trận, dông cất cánh chuồn...
Thong thả dân gian ngoan nghỉ ngơi việc đồng,
Lúa thì phụ nữ mượt như nhung
Đầy rừng hoa bòng, hoa cam rụng,
Ngào ngạt mùi hương cất cánh, bướm lượn vòng.
Trên đàng cát mịn, một song cô,
Yếm đỏ lòe, khăn thâm nám, trẩy hội miếu.
Gậy trúc dắt bà già nua tóc bạc,
Tay phen tràng phân tử mồm phái mạnh mô
1937 (Tâm hồn tôi)
Thi sĩ Nguyễn Bính xuất hiện tại prong trào lưu "Thơ mới" trước năm 1945. Phong cảnh đồng quê, hình hình họa cô thôn phái đẹp, bến đò ngang, phiên chợ Tết... được Nguyễn Bính rằng lên một cơ hội mộc mạc, thân thiết đáng yêu và dễ thương. "Tương tư", "Chợ Tết", "Mưa xuân", "Xuân về",... là những bài bác thơ hoặc của ông được không ít tình nhân mến.
Bài thơ "Xuân về" là 1 trong những hình ảnh xuân đem tư cảnh xinh xẻo, thân thiết về đồng quê. nông thôn VN rộng lớn 60 năm về trước. Con người và cảnh sắc vùng quê đang được đua vị hóa qua quýt một hồn thơ romantic tài hoa.
Cảnh xuân loại nhất nói đến cô thôn phái đẹp Khi dông sầm uất (gió xuân) thổi về. Gió xuân đem khá rét và khí xuân thực hiện hồng lên song má "gái ko chồng", tuổi hạc xuân mơn mởn. Cô láng giềng, cô láng giềng trong phòng thơ bâng khuâng nhìn trời với “đôi đôi mắt trong" như đang được ước hứa, đợi đợi ai... Bức tranh giành xuân tươi trẻ, tình tứ được phá cách qua quýt nhì hình hình họa "màu má gái ko chồng" và "đôi đôi mắt trong" của cô ý láng giềng đang được "ngước mắt" nhìn trời xuân:
"Đã thấy xuân về với dông sầm uất,
Xem thêm: kính mắt anna là của ai
Với bên trên color má gái ko ck.
Bên hiên láng giềng cô sản phẩm xóm
Ngước đôi mắt nhìn trời hai con mắt vô "
Cảnh xuân loại nhì vừa khít, một vừa hai phải chân thực, hồn nhiên và tươi tắn xinh. Gió xuân thổi về từng trận rồi "gió cất cánh đi", khêu gợi lên sự phơi bầy phới. Sau những mon ngày mưa xuân, mưa lớp bụi Trắng trời, ni mưa tiếp tục tạnh, khung trời đặc biệt đẹp mắt, một không khí rét áp: "giời quang quẻ, nắng nóng mới mẻ hoe". Nắng mới mẻ là nắng nóng đầu xuân: "nắng mới mẻ hoe" là nắng nóng hồng nhạt nhẽo, cỏ cây đâm chồi nảy lộc:
"Lá nõn, nhành non, ai tráng bạc?"
"Lá nõn" là những chồi lá, những lá non màu xanh lá cây mượt, "nhành non" là những cành tơ mới mẻ nẩy lộc có không ít lá nõn màu xanh lá cây như ngọc. Nhà thơ sung sướng sửng sốt nhìn “lá nõn, nhành non" rồi thốt lên thắc mắc "ai tráng bạc".
Lá xuân mỡ màng, non tơ sáng sủa ngời lên lấp lánh lung linh. Các chữ: "nõn", "non", 'bạc?", tiếp tục khêu gợi lên sắc xuân và mức độ xuân kì lạ. Thi sĩ Xuân Diệu đã và đang rằng hoa, lá, cành ngày xuân, cũng nói đến việc "cành tơ" giàn giụa khêu gợi cảm:
"Của bướm ong này trên đây tuần mon mật
Này trên đây hoa của đồng nội xanh rờn rì
Này trên đây lá của cành tơ phơ phất... "
("Vội vàng")
Cảnh xuân càng trở thành rộn ràng tấp nập, vui vẻ tươi tắn và hồn nhiên Khi xuất hiện tại "Từng đàn con em của mình chạy xum xoe". Các em đùa giỡn, những em đón nắng nóng mới mẻ, những em theo đòi bà, theo đòi chị chuồn trẩy hội ngày xuân. Cảnh xuân càng trở thành ý vị mặn mòi.
Nét xuân đẹp mắt loại tía vô hình ảnh xuân của Nguyễn Bính ngỏ rời khỏi một không khí thẩm mỹ và nghệ thuật to lớn khêu gợi lên cái hồn quê buổi xuân về. Giêng nhì là thời hạn nông thảnh thơi, bà con cái nông dân "nghỉ việc đồng", ai nấy đều tíu tít vô liên hoan tiệc tùng ngày xuân. Cánh đồng thôn chén ngát "lúa phụ nữ mượt như nhung". Một đối chiếu đặc biệt hoặc, đặc biệt sexy nóng bỏng thực hiện hiện thị lên những cánh đồng quê lúa xanh rờn thẫm, biển khơi lúa êm đềm đềm "mượt như nhung". Vườn tược, thôn thôn nở Trắng color hoa cam, hoa bòng "ngào ngạt mùi hương bay". Mùi thơm nức nồng dịu, quấn quít "bướm vẽ vòng". Cảnh bướm, hoa vô vườn xuân thiệt trữ tình nên thơ:
"Đầy rừng hoa bòng, hoa cam rụng,
Ngào ngạt mùi hương cất cánh, bướm lượn vọng. "
Chữ "đầy", chữ "ngào ngạt" là nhì đường nét vẽ khêu gợi lên cái thần, cái hồn của vườn xuân vùng quê. Nguyễn Bính tiếp tục rước cái tình thương yêu ngày xuân, yêu thương thôn mạc đồng quê nhằm ghi chép nên những câu thơ tuyệt cây bút về mùi hương hoa, về bướm hoa vô ngày xuân.
Một nét xin xắn nữa vô hình ảnh "Xuân về" là cảnh chuồn trẩy hội. "Một song cô" duyên dáng vẻ, tươi tắn xinh vô bộ đồ áo dân tộc: "yếm đỏ lòe khăn thâm" chuồn trẩy hội miếu. Các cụ già nua, bà già nua "tóc bạc" sống lưng còng, tay chống gậy gộc trúc, một vừa hai phải chuồn một vừa hai phải phen tràng phân tử, mồm lầm rầm tụng phái mạnh tế bào. Có cái phơi bầy phới, say sưa của cô nàng quê. Có cái phúc hậu, thánh thiện của tuổi hạc già nua. Cảnh trẩy hội xuân một vừa hai phải tưng bừng náo sức nóng, một vừa hai phải dân dã hồn hậu đáng yêu và dễ thương. Ta cảm nhận thấy như bản thân đang rất được sinh sống lại liên hoan tiệc tùng ngày xuân của nông thôn rộng lớn trăm năm về trước:
"Trên đàng cát mịn, một song cô,
Yếm đỏ lòe, khăn thâm nám, trẩy hội miếu.
Gậy trúc dắt bà già nua tóc bạc,
Tay phen tràng phân tử mồm phái mạnh mô".
Xem thêm: byoru là ai
"Xuân về" là 1 trong những bài bác thơ xuân đẹp mắt, mang đến tao nhiều tuyệt vời và yêu thương mến. Những đường nét vẽ về "lá nõn, nhành non...", về lúa phụ nữ, "mượt như nhung", về hoa bòng hoa cam rụng giàn giụa vườn "ngào ngạt mùi hương bay", với "bướm vẽ vòng", toàn bộ tiếp tục khêu gợi lên một hình ảnh xuân tươi tắn đẹp mắt, giàn giụa mùi hương sắc, đặc biệt đậm tuy nhiên, thân thiết nằm trong. Bức tranh giành xuân ấy còn tồn tại hình hình họa thiếu thốn phái đẹp với má hồng, đôi mắt vô, duyên dáng vẻ chuồn hội miếu thôn, với "yếm đỏ lòe khăn thâm"-, còn tồn tại bà già nua chuồn hội, chống gậy gộc trúc, phen tràng phân tử, mồm phái mạnh tế bào. Cảnh xuân, tình xuân được thi sĩ nói đến việc đặc biệt mộc mạc, mộc mạc, đặc biệt thân thiết nằm trong mặn mòi, đáng yêu và dễ thương. Nguyễn Bính tiếp tục khêu gợi lên cái hồn quê điểm thôn quê, tiếp tục nhằm thương nhằm ghi nhớ trong tim người bấy ni.
Tình quê, hồn quê là nét xin xắn vô "Xuân về" của Nguyễn Bính. Thơ vô sáng sủa, giản dị vơi giàn giụa một tình xuân đồng quê váy rét và rung rinh động, thiết ân xá. Thơ Nguyễn Bính êm ả dịu dàng, êm đềm đẹp mắt như ca dao, dân ca.
Loigiaihay.com
Bình luận